Vương Học Châu cứ thế dùng mặt mà lên núi.
Bên ngoài sáng bên trong tối đều có người đang dõi theo bọn họ.
Đại Vương và mấy người kia dù không thấy ai, nhưng vẫn cảm nhận được vô số ánh mắt đang dán chặt vào người.
Điều này khiến bọn họ dựng tóc gáy.